Vậy là giải đấu Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp đã bước sang tuổi thứ 10, 10 năm không phải quá dài nhưng những kỉ niệm, những cảm xúc mà giải đấu đó mang lại quả thực là không thể kể siết. Hãy cùng nhau ôn lại những kỷ niệm đáng nhớ nhất của từng mùa giải qua lời tâm sự của những người đã gắn bó với Liên Minh Huyền Thoại nói chung và Chung Kết Thế Giới nói riêng từ thuở sơ khai nhất của trò chơi này.
Mùa 1 – Địa điểm: Jönköping, Thụy Điển – Nhà vô địch: Fnatic
Enrique “xPeke” Cedeño Martínez, cựu đường giữa của Fnatic: Tôi nhớ khi nó được công bố lần đầu tiên, đó là năm 2010. Khi đó, đây vẫn chưa phải là giải đấu lớn hay gì cả, và rồi họ bất ngờ thông báo tổng giải thưởng của giải đấu này 100.000 đô la, 50.000 đô la cho người chiến thắng. Đó là một con số rất lớn, bởi vì không có gì như thế trước đây. Có lẽ bây giờ bạn có thể nghĩ nó thật nực cười, nhưng lúc đó tôi như phát điên khi nghĩ đến việc giành chiến thắng. Tôi nhớ tôi đã rất vui mừng về việc được tham dự giải đấu. Tôi không biết mình có thể chờ đợi điều gì bởi vì tôi chưa bao giờ tham dư một giải vô địch thế giới như thế cả.
Tôi không biết các đội khác sẽ chơi như thế nào, các đội Bắc Mỹ và châu Á sẽ có lối chơi ra sao. Tôi rất vui khi thi đấu, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chúng tôi có thể giành ngôi vô địch của giải đấu này. Tôi chưa từng hình dung vô địch thế giới là như thế nào vì tôi chưa bao giờ nghĩ về điều này trước đó. Đối với tôi, đó là chỉ một giải đấu với qui mô lớn hơn, thực tế là tôi có thể đấu với những người chơi đến từ các khu vực khác mà tôi chưa bao giờ phải đối đầu. Vào thời điểm đó, George “HotshotGG” Georgallidis là gã khổng lồ, Andy “Reginald” Dinh nữa, tất cả bọn họ.
Brandon Beck, người đồng sáng lập Riot Games: Chung Kết Thế Giới đầu tiên và những giải đấu dẫn tới đó là nhằm hướng tới phần cạnh tranh nhất của cộng đồng. Chúng tôi đã có các hệ thống giải đấu theo nhiều cấp độ. Chúng tôi có các đội được thành lập trên khắp thế giới và họ đang chơi tại các giải đấu khác nhau. Chúng tôi phải nghĩ ra một cách để gắn kết mọi người lại với nhau và trải nghiệm sự cạnh tranh ở cấp độ cao nhất, và điều đó thực sự rất thú vị bởi đó là cuộc đụng độ của các phong cách chơi khác nhau. Đó là các đội không thường xuyên có cơ hội đối đầu với nhau tại một mảnh đất nơi thể thao điện tử chưa có sự cạnh tranh thường xuyên. Nó khá rời rạc.
Chúng tôi luôn nói đùa về việc chúng tôi có 100 chiếc ghế xếp tại nơi diễn ra sự kiện, và hầu hết chúng đều bị bỏ trống. Nhưng trên mạng, chúng tôi đã có – tôi không biết con số chính xác – nhưng cũng có thể là cả triệu hoặc nhiều hơn thế người hâm mộ quan tâm và theo dõi. Đó là khi Twitch và một số nhà cung cấp dịch vụ phát trực tuyến khác đang thực sự bắt đầu hình thành và chính sự hội tụ đó đã khiến tiếp cận để trải nghiệm trở nên dễ dàng hơn.
Marc Merrill, Đồng sáng lập Riot Games: Thực ra, hầu hết mọi người trong Riot đều vô cùng nghi ngờ. Tôi nghĩ tất cả chúng tôi đều hy vọng rằng LMHT có thể trở thành một môn thể thao điện tử. Nhưng ngoài một số ít chúng tôi, bạn biết đấy, chẳng hạn như tôi và Brandon, Steve “Pendragon” Mescon, nhiều người ở công ty đã hoài nghi và cũng coi đó là một sự phân tâm lớn trước hàng triệu ưu tiên khác mà chúng tôi phải thực hiện.
Chúng tôi đã công bố giải đấu sẽ có giải thưởng tiền mặt trị giá 100.000 đô la của mình trước khi chúng tôi đưa ra phương án tổ chức và thực hiện nó. Một phần lý do khiến họ không thực sự tin tưởng không phải vì họ không hy vọng rằng chúng tôi có thể thực thi esports tốt, mà phần lớn là chúng tôi đang phải cố gắng duy trì các máy chủ. Chúng tôi đang cố gắng mở rộng ra quốc tế. Chúng tôi đang cố gắng tạo ra thêm nội dung. Chúng tôi đang cố gắng cải thiện khả năng của mình trên nhiều khía cạnh.
Nó quả là khó khăn. Rất khó để một tổ chức có thể vượt qua sự phức tạp như vậy và thể thao điện tử là một lĩnh vực kinh doanh rất khác, vì vậy chúng tôi muốn hợp tác với các tổ chức khác bất cứ khi nào có thể.
Joshua “Jatt” Leesman, caster: Kỷ niệm đầu tiên của tôi về Chung Kết Thế Giới là xem giải đấu đó trên stream, ngoại trừ việc tôi không nghĩ nó được phát trên Twitch, tôi nghĩ đó sẽ là trên own3D. Nhưng nó đã có hơn 100.000 người xem, và tôi chỉ ngồi trong phòng ngủ của mình và nghĩ, “Trời ơi, giải này thực sự lớn.” Tôi đã từng ở trong một đội, và chúng tôi đã lọt vào vòng loại thế giới, nhưng không ai thực sự nghiêm túc hay bất cứ điều gì tương tự vào thời điểm đó. Rõ ràng là chúng tôi đã không thể đi đến giải đấu này, nhưng khi tôi chứng kiến chức vô địch thế giới đầu tiên, tôi đã nghĩ, chết tiệt, Liên minh Huyền Thoại thực sự có tương lai đây. Tôi sẽ tiếp tục chơi trò chơi này.
xPeke: Giải đấu đó bạn có 20 người, 30 người đến xem trực tiếp. Vào thời điểm đó, Liên Minh Huyền Thoại chưa thực sự quá phổ biến và không phải ai cũng xem. Khi tôi đang bước ra đó với chiếc áo thi đấu của Fnatic, một anh chàng đã chặn tôi lại vì anh ta nhìn thấy nó và thấy biệt danh của tôi trên đó, và anh ta hỏi tôi liệu tôi có phải là người chơi Counter-Strike không. Và tôi nói, “Không, tôi là một người chơi Liên Minh Huyền Thoại.” Anh ấy nói, “Ồ, sao cũng được. Tôi không biết đó là trò chơi gì.“Anh ấy không quan tâm. Anh ấy vẫn chưa biết nó là gì.
Nhiều năm sau, mọi thứ đã thay đổi. Mọi người đều nhận ra chúng tôi. Mọi người đều biết Liên Minh Huyền Thoại là gì.
Mùa 2 – Địa điểm: Los Angeles – Nhà vô địch: Taipei Assassins
Jacob Wolf, Esports phóng viên của trang ESPN mảng Esports: Một trong những khoảnh khắc đáng nhớ của giải vô địch thế giới đó là số người đã bị kỷ luật vì gian lận. Riot đã đưa ra tổng cộng năm hình phạt, hai hình phạt trong trận tứ kết giữa Team SoloMid và Azubu Frost, một hình phạt đối với Marcus “Dyrus” Hill và một hình phạt khác đối với Jang “Woong” Gun-woong.
Về cơ bản, điều này đến từ cách bố trí sân khấu của sự kiện tại L.A Live được thiết lập, người chơi có thể quay đầu lại và nhìn thấy màn hình lớn, rõ ràng là màn hình này không có bất kỳ điểm tối nào vì khán giả. Các đội đã có thể xem rất nhiều thông tin, và khi có bằng chứng rõ ràng rằng Woong và Frost đã làm điều đó, đặc biệt khi TSM được yêu mến ra sao, sự phẫn nộ trên mạng bắt đầu.
loadYouTube();
Andy “Reginald” Dinh, đường giữa của Team SoloMid khi đó: Khi chúng tôi đấu với Azubu Frost, điều đó đã hủy hoại hoàn toàn sức mạnh tinh thần của chúng tôi. Những kẻ đó rõ ràng đã gian lận. Trong thư của họ, họ đã gian lận. Trong video, họ đã gian lận. Vào thời điểm đó, bởi vì esports còn mới mẻ, đây là một giải đấu lớn, đó là một quyết định khó khăn để đưa ra khả năng loại họ khỏi giải đấu vì không có quy tắc rõ ràng để không nhìn lại phía sau bạn, … Điều đó thực sự khiến chúng tôi bị loại khỏi giải ngay từ đầu vòng playoff. RapidStar thậm chí thừa nhận điều đó ngay bây giờ.
Jung “RapidStar” Min-sung, đường giữa của Azubu Frost khi đó: Để giải thích những gì đã xảy ra ngày hôm đó. Woong có một chút ADHD (Rối loạn tăng động, giảm chú ý). Anh ấy là kiểu người không thể ngồi yên. Anh ấy cần phải di chuyển mọi lúc. Trong toàn bộ thiết lập của Riot, Riot đã không thực sự kiểm tra nó vì đây là giải đấu lớn đầu tiên của họ, vì vậy họ không nhận ra rằng từ góc nhìn của người chơi, chúng ta có thể thấy một màn hình. Đó là điều họ cần xem xét và kiểm tra trước vì nó rất dễ nhìn thấy. Thành thật mà nói, tôi nghe nói rằng rất nhiều đội đã xem các bản đồ nhỏ, và không chỉ có chúng tôi.
Woong đã mắc lỗi khi ping trên bản đồ nhỏ và khi anh ấy làm vậy, tất cả chúng tôi đều hoảng hồn. Tất cả chúng tôi đều thốt lên, “Ông đang làm cái m* gì vậy? Chúng ta đang ở giải đấu lớn. Đây có thể được coi là gian lận đấy.” Nếu bạn xem lại các video clip, bạn có thể thấy chúng tôi ping ở khắp mọi nơi bởi vì chúng tôi đã rất bối rối.
Jatt: Ở mùa 2, mọi thứ vẫn còn mới, nhưng tôi nhớ một số khoảnh khắc quan trọng. Chúng tôi chỉ có bốn người để thực hiện toàn bộ sự kiện, vì vậy tôi đã được ghép đôi với Leigh “Deman” Smith và sau đó David “Phreak” Turley được bắt cặp với Rivington “RivingtonThe3rd” Bisland III. Thể thức của năm 2012 đã khác nhiều so với bây giờ, vì vậy kỷ niệm lớn nhất mà tôi nghĩ mọi người sẽ nhớ là trận đấu đáng nhớ giữa CLG.EU và WE khi mạng liên tục rớt. Vì vậy, chúng tôi cần lấp đầy khoảng trống đó, tôi không nhớ chính xác, có thể là năm đến sáu giờ trên chương trình phát sóng trong khi họ cố gắng tìm ra nguyên nhân khiến internet không hoạt động và chúng tôi không thể tiếp tục trận mà không có internet .
Henrik “Froggen” Hansen, đường giữa của CLG.EU khi đó: Ván đầu tiên diễn ra suôn sẻ hay tương tự như vậy, và WE đã giành chiến thắng. Sau đó, chúng tôi bước sang ván thứ hai, và nó đã phải remake. Có thể đã có một số lần remake nữa, và cuối cùng nó đã kết thúc với tỷ số 1-1 và chúng tôi đã chơi game đấu được cho là cuối cùng. Việc reo hò cổ vũ mỗi khi có mắt bị phá có lẽ bắt nguồn từ game đấu này bởi vì mọi người liên tục biến về và mua mắt, và chúng tôi cứ liên tục phá chúng xung quanh Baron. Cuối cùng vào khoảng 50 hoặc 60 phút của trận đấu, chúng tôi có một giao tranh lớn đầu tiên ở khu vực nhà lính đường giữa, và nó thực sự diễn ra một chiều và không có cách nào để họ có thể giành chiến thắng, nhưng game đấu đó đã bị tạm dừng và có rất nhiều cuộc thảo luận liệu nó có nên được remake hay không.
loadYouTube();
Đã có rất nhiều cuộc thảo luận xem chúng tôi có nên hoàn thành nốt trận đấu đấu trong ngày hôm đó hay sẽ dời lại vào một tuần sau đó tại Galen Center. Tôi nhớ đội của chúng tôi đã kiên quyết rằng chúng tôi muốn chơi vào ngày hôm đó. Nó kéo dài tám giờ, một trận đấu Bo3. Chúng tôi có thể thấy WE đang thực sự mệt mỏi và ngủ gật trên ghế và đi văng, vì vậy chúng tôi thực sự muốn chơi vì rõ ràng chúng tôi sẽ có lợi thế hơn khi làm điều đó. Chúng tôi đã ở L.A. được một hoặc hai tháng vào thời điểm đó vì chúng tôi đang đặt trại luyện tập tại trung tâm của CLG ở Burbank. Đó là cách mà việc dừng trận đã diễn ra với chúng tôi.
Christopher “MonteCristo” Mykles, phóng viên và bình luận viên Liên Minh Huyền Thoại: Tôi đã ở trong ESPN Zone, nơi đã từng là một nhà hàng bar và bây giờ là văn phòng ESPN ở trung tâm thành phố Los Angeles. Tôi đã ngồi ở đó trong khu vực báo chí trong tám giờ và âm thanh được truyền qua toàn bộ nhà hàng, nơi được dành riêng cho Riot vào thời điểm đó.
Lúc đó, bài “Silver Scrapes” đã được phát đi phát lại liên tục trong tám giờ. Nó quả là vô cùng khó chịu.
Bridget Davidson, cựu nhân viên tổ chức sự kiện trực tiếp của Riot Games mảng esports: Việc remake tốn rất nhiều thời gian bởi chúng tôi không có một cỗ máy tinh vi và trơn tru làm công việc của mình tại phòng truyền thông và kỹ thuật. Chúng tôi cần phải tự mình thực hiện lại công việc kiểm tra kỹ thuật. Chúng tôi phải khôi phục chương trình phát sóng và đảm bảo sẵn sàng. Chúng tôi đã phải làm việc với tất cả những người phiên dịch bán thời gian. Chúng tôi có những thành viên của Riot mà chúng tôi chỉ vừa mớt biết qua số email, những người đã trực tiếp thực hiện phiên dịch cho chúng tôi. Có một anh chàng đảm nhiệm vật chất kỹ thuật đã giúp chúng tôi nói chuyện với các đội Trung Quốc. Chúng tôi đã không kiểm tra kỹ năng dịch của mọi người và đôi khi rất khó giao tiếp. Quay trở lại trận đấu, nó khá dài và chúng tôi phải làm điều đó nhiều lần vì trận đấu bị ngắt kết nối.
Chúng tôi nên đẩy mạnh hơn vào việc xây dựng máy chủ ngoại tuyến trước đó. Chúng tôi đã kết thúc việc xây dựng nó sau sự kiện tại L.A. Live. Chúng tôi đã xây dựng nó trong vòng một tuần. Chúng tôi đã đề xuất một kế hoạch từ bốn đến sáu tháng về cách chúng tôi sẽ kết hợp điều này lại với nhau, kiểm tra nó và thực hiện tất cả những điều này. Chúng tôi có năm người không ngủ trong sáu ngày và chỉ ráp nối những thứ này lại với nhau, khiến nó hoạt động và có đường truyền tốt đến Galen Center.
Chúng tôi đã rất căng thẳng và áp lực và làm việc hết công suất. Tôi đã không ngủ nhiều ngày và tôi cảm thấy sự nghiệp của mình phụ thuộc vào việc tất cả những điều này sẽ diễn ra tốt đẹp. Đó là tâm trí tôi khi đó. Một ngày nọ khi trận chung kết diễn ra, máy chủ ngoại tuyến hoạt động bình thường và tôi tự nhủ là mình chả còn gì phải làm nữa. Thế là, một người nào đó đã bảo tôi bước ra bên ngoài bởi tôi luôn làm việc phía sau hậu trường.
loadYouTube();
Tôi bước ra ngay khi dàn nhạc cất lên và bắt đầu chơi bài nhạc chủ đề của Liên Minh Huyền Thoại. Tôi chỉ nhìn vào đám đông, nhìn thấy điện thoại của mọi người đang giơ lên và tôi đã bị khoảnh khắc ấy làm cho choáng ngợp. Tôi giống như, ôi trời… Chúng tôi đã tạo ra một thứ gì đó vĩ đại. Tôi bắt đầu khóc. Tôi nhìn sang một số đồng nghiệp khác và họ cũng đang khóc. Đó là một khoảnh khắc trọng đại.
Mùa 3 – Địa điểm: Los Angeles – Nhà vô địch: SK Telecom T1
Go “Score” Dong-bin, cựu tuyển thủ KT Rolster: Khi tôi bắt đầu trở thành một game thủ chuyên nghiệp vào năm 2013, tôi đã đi theo con đường game thủ chuyên nghiệp vì tôi nghe nói có một thứ gọi là CKTG. Không chỉ các giải đấu trong nước mà các giải đấu quốc tế tôi đã từng tham dự. Tôi thực sự hạnh phúc vì tôi đã làm được, và thực sự rất vui khi tham dự và ngay cả khi bạn giành chiến thắng, mức độ hạnh phúc mà bạn cảm thấy ở CKTG cũng khác biệt rất nhiều.
Emily Rand, cây bút của trang ESPN: Đây là mùa giải ra mắt của Lee “Faker” Sang-hyeok, người gần như được công nhận là tuyển thủ LMHT xuất sắc nhất mọi thời đại. Biệt danh Quỷ vương không thể thay thế và đội SK Telecom T1 của anh ta đã vượt qua Score và KT Rolster Bullet để đến với CKTG. Vào thời điểm đó, họ được cho là hai đội mạnh nhất thế giới và trong các đội có thể đến với CKTG, họ cũng đã đụng độ nhau trong trận chung kết OGN Champions Mùa Hè 2013 mà đã kéo dài tới 5 game.
Mặc dù Faker và T1 đã trở nên nổi tiếng với lối đánh kiểm soát chặt chẽ trong nhiều năm sau nhưng năm 2013, SKT là đội có lối đánh mạnh mẽ trong meta dựa vào sát thủ, hoàn toàn phù hợp với sức mạnh đáng kinh ngạc của Faker. Bất cứ ai trở thành người chiến thắng trong loạt trận đó sẽ trở thành ứng cử viên vô địch thế giới, và SKT đã làm được điều đó với màn trình diễn xuất chúng của tất cả thành viên trong đội. Tuy nhiên, mọi người đều nhớ đến Faker và tình huống hạ gục không tưởng của anh với người đi đường giữa của Bullets, Ryu “Ryu” Sang-wook trong một pha giao tranh một chọi một với cả hai người chơi sử dụng Zed.
loadYouTube();
SKT gần như chắc chắn giành chiến thắng trong Ván 5 đó, nhưng đó như là đòn kết liễu, và là điều mà mọi người nhớ đến khi họ xuất hiện trên sân khấu vô địch thế giới năm đó.
David “Phreak” Turley, phân tích viên và bình luận viên của Riot Games: Chúng ta biết Faker rất giỏi. Chúng ta biết rằng SKT là đội được yêu thích nhất tại thế giới năm đó. Anh ấy là tuyển thủ xuất sắc nhất thế giới. Nhưng khi đó vẫn là giai đoạn quá sớm trong lịch sử của Liên Minh Huyền Thoại và mọi người chỉ đơn giản là: “Ồ, họ là những người giỏi nhất hiện tại, điều đó thật tuyệt.” Khi đó, tôi không bao giờ nghĩ đến việc: “Hai năm tới sẽ như thế nào nhỉ“, vì vậy tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc liệu Faker có thể trở thành một ngôi sao mãi mãi hay không.
MonteCristo: Tôi nhớ là ngay trước khi CKTG diễn ra tại sân Staples Center đã có cả biển người chờ đợi bên ngoài sân đấu. Tôi đang ở một trong những dãy bên trên, và tất cả những gì tôi làm là bước qua ban công và nhìn qua, sau đó, đã có hàng nghìn người nhìn thấy tôi và cổ vũ. Đó là một trải nghiệm thực sự ngoài sức tưởng tượng, thậm chí ngay cả khi tới từ nền thể thao điện tử Hàn Quốc, nơi mọi thứ đều có quy mô lớn hơn nhiều, bởi vì tôi chưa bao giờ thấy điều gì như thế này ở thể thao điện tử phương Tây mặc dù đã tham gia vào lĩnh vực này từ khoảng năm 2004.
Điều này thực sự cho thấy esports có thể phát triển lớn như thế nào ở Mỹ, một nơi mà esports chưa bao giờ lớn mạnh như chúng ta đã thấy ở Hàn Quốc, Trung Quốc hay thậm chí ở mức độ thấp hơn là Châu Âu. Điều đó làm cho mọi thứ trở nên hoành tráng hơn nhiều so với tôi nghĩ trước đây. Nó thực sự là như vậy, khi chúng ta nhìn lại nó trong lịch sử và thậm chí là trong 20 năm nữa, chúng ta sẽ xem xét nó như thể, đây là nơi điều ngỡ như hoang đường đã trở thành hiện thực ở Mỹ.
xPeke: Tôi cảm thấy hào hứng với Staples Center hơn bất cứ nơi nào khác. Tôi nhớ đã nhìn thấy những tấm áp phích này bên ngoài địa điểm, và một trong số chúng có khuôn mặt của tôi trên đó. Điều đó thật không thể tin được đối với tôi, chụp một bức ảnh và nhìn thấy trong một tấm áp phích cao ba mét, chỉ có khuôn mặt của tôi bên cạnh những người khác. Điều đó thật điên rồ đối với tôi.
Khi bạn tới được với CKTG, bạn không bao giờ có thể mong đợi quá nhiều. Tất nhiên bạn muốn giành chiến thắng bằng cả trái tim, nhưng bạn không bao giờ thực sự cảm nhận được điều đó cho đến khi bạn bắt đầu vượt qua. Khi chúng tôi chơi ở trận bán kết đó, đó là nơi chúng tôi bắt đầu đạt được điều đó. Chơi trước một đám đông rất lớn, chỉ còn bốn đội. Chúng tôi đã là một trong bốn đội hàng đầu thế giới. Tôi đã nhận được cảm giác này, “Có lẽ chúng ta có thể giành chiến thắng toàn bộ. Có lẽ chúng ta thực sự có thể làm được.” Mặc dù tôi biết SKT rất giỏi nhưng tôi vẫn hy vọng sẽ giành được chiến thắng.
Jian “Uzi” Zi-Hao quả thực xuất sắc một cách điên rồ. Tôi nhớ trong trận đấu đó, tôi cảm thấy không thể làm gì được với Uzi và anh ấy đã chơi tốt đến mức nào. Vào thời điểm đó, không ai biết được giới hạn mà bạn có thể đạt tới. Mọi người sẽ chơi tại vị trí của họ, họ sẽ cố gắng chơi tốt nhất có thể nhưng có lẽ họ sẽ không đẩy đường mạnh mẽ được như Uzi. Anh ấy cảm thấy mình không muốn mất đi 1 chỉ số lính nào và anh ấy sẽ cố gắng lấy về mọi chỉ số lính có thể. Đó là điều đã làm cho giai đoạn đi đường của anh ấy trở nên mạnh mẽ. Anh ấy sẽ luôn luôn farm, farm, farm và farm. Anh ấy sẽ luôn tấn công bạn và đồng thời giữ mình ở vị trí an toàn. Nếu bạn thực sự tấn công anh ấy, anh ấy có thể tốc biến đi hoặc làm điều gì đó khác. Anh ấy biết rất rõ giới hạn của mình.
Phreak: Vậy là Uzi đối đầu Faker trong trận chung kết. Tôi không nghĩ rằng có ai thực sự nghĩ rằng Royal sẽ giành chiến thắng. Đây là một sai lầm mà tất cả chúng tôi đều mắc phải trên bàn phân tích, và nó thực sự chưa chín chắn đối với chúng tôi. Chuyện là, chúng tôi đã có một bảng theo dõi dự đoán của nhà phân tích, và vì nhiều lý do mà mọi người đều kém Montecristo khoảng ba điểm, và tất nhiên anh ấy sẽ chọn SKT trong trận chung kết, trận chung kết có giá trị năm điểm. Vì vậy, cách duy nhất để giành chiến thắng trong cuộc thi này là bỏ phiếu cho Royal để giành chiến thắng. Chúng tôi đã quá nghĩ về nó thay vì một phần trình bày tốt, và câu chuyện sẽ in sâu vào tâm trí tôi khi làm bình luận viên ở mùa giải đó. Chúng tôi đã coi trọng chiến thắng trong cuộc đấu của nhà phân tích hơn là bạn biết đấy, nói ra điều chính xác trong trận chung kết thế giới. Giống như, thực sự tại sao nhỉ? Nó khiến trái tim tôi tan nát khi lên hình và chọn lá phiếu của mình.
Mọi người thực sự nghĩ rằng SKT sẽ hoàn toàn đè bẹp Royal nhanh chóng với tỷ số 3-0. Đó là trận chung kết thế giới kém thú vị nhất trong tất cả các trận chung kết thế giới vì vào thời điểm này, tất cả mọi người đều tin tưởng vào Faker. Kim “Nagne” Sang-moon thực sự đã làm quá tốt đã khiến Faker phải trải qua một trận đấu vất vả. SKT cho đến nay vẫn là đội xuất sắc hơn, và điều đó thật tuyệt vì đây chức vô địch thế giới đầu tiên của Faker và đó là khởi đầu của triều đại vẫn được coi là triều đại lớn nhất trong thể thao điện tử Liên Minh Huyền Thoại.
Mùa 4 – Địa điểm: Hàn Quốc – Nhà vô địch: Samsung White
MonteCristo: Chỉ cần xem các trận đấu, nếu bạn nhìn vào năm đó, mức độ cạnh tranh của giải đấu khu vực Hàn Quốc là cực kỳ lớn. Đó là năm bình luận yêu thích của tôi trong bất kỳ môn thể thao điện tử nào trong lịch sử bởi vì mỗi trận đấu đều rất đáng chờ đợi.
Chúng tôi vẫn duy trì theo hệ thống giải đấu, vậy nên chúng tôi đã có ba mùa giải theo mô hình này, vì vậy nó thực sự rất thú vị khi chúng tôi bước đến trận chung kết. Có nhiều đội đang nổi lên trong năm đó, như Samsung Blue, người đã vô địch mùa giải xuân, và trận chung kết giải đấu OGN Champions 2014 Mùa Hè là cuộc đối đầu giữa KT Arrows và Samsung Blue nổi tiếng trên bãi biển ở Busan vào mùa hè. Đây vẫn là một trong những cặp Bo5 hay nhất trong lịch sử Liên Minh Huyền Thoại cho đến ngày nay. Bạn chắc chắn có thể đưa ra ý kiến cho rằng nó là hay nhất, và đôi khi mọi người cũng vậy. Tôi không thực sự tán thành với lập luận đó, nhưng đối với tôi, nó có lẽ là top ba.
Nó thực sự cực kỳ thú vị, và ngay cả tại cuộc đua đến với CKTG, việc NaJin làm nên phép màu để giành lấy tấm vé cuối cùng từ tay KT Arrows và SK Telecom T1 K cũng vô cùng đáng nhớ.
Søren “Bjergsen” Bjerg, đường giữa của Team SoloMid: Tôi thích những lần CKTG được tổ chức ở Hàn Quốc vì được đánh xếp hạng với ping siêu thấp và đồ ăn ở đó rất ngon. Có điều gì đó khác biệt ở Hàn Quốc – đặc biệt là hồi đó khi đây là khu vực thống trị, phải chứ? Cảm giác như bạn đang ở vùng đất của những người vĩ đại. Việc luyện tập qua đánh xếp hạng cũng thực sự tốt.
Froggen, đường giữa của Alliance ở mùa giải đó: Samsung White, Blue và TSM đã trở thành đối tác tập luyện chính của chúng tôi. Rất nhiều thứ đã được chúng tôi ưu tiên, cách chúng tôi chơi và những thứ liên quan đã được thay đổi rất nhiều dựa trên cách chơi của White và Blue. Tôi nghĩ White mạnh hơn Blue rất nhiều. Chủ yếu chúng tôi sẽ đấu với White và tôi nghĩ rằng chúng tôi đã có một số thành tích không mấy tốt đẹp trước họ, 21 trận thua và 3 trận thắng. Họ đã rất mạnh. Chúng tôi đã cố gắng thay đổi lựa chọn của mình và xem chúng tôi có thể làm gì để cố gắng giành chiến thắng trước họ. Một số lựa chọn cuối cùng đã thực sự có hiệu quả là thứ mà chúng tôi đã đem ra sử dụng để rồi thua KaBuM, vì vậy chúng tôi đã cảm thấy mình đã sai lầm khi cố gắng đánh bại một đối thủ cực kỳ cực kỳ mạnh đó. Dựa trên những gì đã diễn ra, có thể nói rằng chúng tôi đã không học hay thu được quá nhiều điều trong quá trình luyện tập.
Chúng tôi đã đặt cược nội bộ với TSM về việc ai có thể đối đầu tốt hơn với đội Samsung trong các trận đấu tập và ai chơi tốt hơn thì đội còn lại sẽ phải mua đồ ăn cho kia hoặc những thứ tương tự như vậy bởi cả hai chúng tôi đều bị họ đánh bại.
Bjergsen: Một trong những điều đáng nhớ nhất đối với tôi trong giải vô địch thế giới năm 2014 là trở thành một trong những đối tác đấu tập chính của Samsung White và rồi để thua trong mỗi trận đấu tập trước họ. Tôi nghĩ rằng kết quả của chúng tôi trước họ là 3 – 25 hoặc gì đó, và thậm chí trong hai trận thắng đó, họ đã dẫn trước 10K vàng và họ đã quăng game để chúng tôi có một giao tranh thần kỳ hoặc họ mất tập trung. Nó có thể làm bạn mất tinh thần trong một giải đấu, bởi vì chết tiệt, chúng ta có bao giờ thực sự bắt kịp nổi những kẻ này không? Họ thật tuyệt vời. Tôi đã chưa từng gặp một đội tuyển nào áp đảo tới vậy.
Cuối cùng chúng tôi cũng phải đối mặt với họ ở tứ kết và bị đánh bại khá thê thảm, nhưng chúng tôi đã thắng một game. Chúng tôi lấy được 1 game trước họ.
MonteCristo: Tôi sẽ nói về trận đấu đó. Game đấu mà TSM giành chiến thắng trước Samsung White rất nổi tiếng vì đây là game đấu duy nhất mà Samsung White để thua ngoài trận chung kết. Thực tế là: Samsung White, trong cả mùa giải 2014, sẽ đùa giỡn những đội mà họ cho là yếu hơn. Họ đôi khi chơi những trận đấu như vậy ở Hàn Quốc và xem liệu họ có thể giành chiến thắng hay không bởi vì họ là một đội rất tự mãn.
Samsung White đã dẫn trước 2-0 trong loạt trận này và họ đã thực hiện những quyết định có trông phần khá ngớ ngẩn ở cấp độ 1, có lẽ vì họ đang cố gắng đùa giỡn TSM hoặc xem họ có thể làm được gì trong tình huống này. Họ đã bị trừng phạt và TSM đã lăn cầu tuyết trong ván đấu đó. Nhưng họ đã quay trở lại ở Ván 4 và hoàn toàn đánh văng TSM, ba game thắng của họ đều vô cùng chênh lệch và game thua đó chẳng phải quá bất ngờ, nếu bạn đã quen với cách họ chơi, việc đùa giỡn thường thấy của Samsung White . TSM chưa từng có cơ hội trong chuỗi trận đó.
Reginald: * Cười * Không ai muốn làm trò tại một giải vô địch thế giới. Hãy thành thật ở đây. Khi chúng tôi giành chiến thắng trong các giải đấu như IEM Katowice hoặc bất kỳ giải đấu nào trong số này, chúng tôi thường không thực sự được công nhận vì chúng tôi là một đội Bắc Mỹ. Giống như, “Ồ, một đội NA đã thắng. Là do ăn may thôi.” Tôi muốn nói rằng chúng tôi xứng đáng với chiến thắng đó. Đó là một game đấu, và dù chiến thắng đó không có quá nhiều ý nghĩa với kết quả chung cuộc. Nó thực sự là về việc giành lấy chức vô địch. Dù chúng tôi đã thất bại. Thật lòng tôi không quan tâm lắm tới kết quả này. Tôi nghĩ thật buồn cười khi mọi người đưa ra lý do rằng đội này đang đùa cợt tại một giải vô địch thế giới. Điều đó không có ý nghĩa đối với tôi.
Erik “DoA” Lonnquist, cựu caster của Liên Minh Huyền Thoại: Đội Samsung đó đã hoàn toàn biến mất sau CKTG. Hầu như tất cả họ đều đã đến Trung Quốc, bạn biết đấy, để chơi cho những đội tuyển khác ở đây. Đó là ngay trước khi cuộc đổ bộ của người Hàn diễn ra. Đó là thời kỳ đỉnh cao của sự thống trị Liên Minh Huyền Thoại của Hàn Quốc. Bạn có thể nói rằng năm 2015 đã kết thúc với một chiến thắng khác của SKT, nhưng năm 2014 là nơi mà người ta thực sự cảm thấy Hàn Quốc giống như vị vua của LMHT, phải chứ? Và bạn phải đến sân nhà của họ để đánh bại họ.
Đó là một sự kiện lớn, và sân khấu cũng thật tuyệt vời. Bạn đã có tất cả những tay trống truyền thống tuyệt vời của Hàn Quốc, bạn đã được chứng kiến màn biểu diễn Imagine Dragons, và họ đã thực hiện mọi thứ vô cùng tuyệt vời. Việc tới đó và tự mình trải nghiệm tất cả sẽ mang tới cho bạn một ấn tượng không bao giờ quên.
Mùa 5 – Địa điểm: Châu Âu – Nhà vô địch: SK Telecom T1
Whalen Rozelle, giám đốc cấp cao mảng esports của Riot Games: Phải mất vài năm để tất cả mọi người tại Riot chấp nhận khái niệm rằng, thể thao điện tử đủ quan trọng để chúng ta nên tạo ra các bản cập nhật xung quanh nó, phải chứ? Tôi tin rằng đó là năm 2015 khi chúng tôi có một meta khá khủng khiếp, và đã có một số cập nhật được đưa ra trước thềm CKTG. Nó đã gây tranh cãi khá nhiều. Meta Juggernaut. Người hâm mộ không chỉ muốn một meta tuyệt vời để chơi, họ muốn một meta tuyệt vời để theo dõi và đó là thời điểm mở mang tầm mắt giống như là: OK, chúng ta thực sự cần phải phối hợp chúng lại nhiều hơn.
Khi nói đến meta của CKTG, đó là việc đảm bảo rằng tỷ lệ thay đổi trong các bản cập nhật giảm dần theo thời gian, đặc biệt là trước các giải đấu lớn của chúng tôi như MSI và CKTG, để đảm bảo rằng mọi thứ cân bằng hơn một chút nhưng không thể loại bỏ đi hoàn toàn thế mạnh của các vị tướng ở thời điểm quá sát giải đấu. Nó sẽ cho phép chúng ta thấy các tuyển thủ ở đỉnh cao sức mạnh mà họ có thể có tại giải đấu đó thay vì khiến họ phải học cách sử dụng những vị tướng mới.
Lucas “Santorin” Tao Kilmer Larsen, người đi rừng của TSM mùa đó:
Nếu tôi nhớ không nhầm thì chiến thắng duy nhất mà chúng tôi có được là trận mà Jason “Wildturtle” Tran chơi Mordekaiser, nếu bạn có một Xạ Thủ chơi Mordekaiser, thì đó là phiên bản thế giới 2015, bạn biết chứ? Có quá nhiều thứ ngẫu nhiên đã diễn ra và có vẻ như nó chắc chắn không giúp ích gì cho chúng tôi với tư cách là một đội.
Thông thường, nếu bạn là một đội tệ hoặc sa sút hoặc tương tự vậy, khi bạn đến CKTG và được đấu tập với tất cả những đội giỏi nhất, bạn thường trở nên tốt hơn và bạn sẽ được cải thiện. Nhưng nếu bạn phải tập trung vào những sự lựa chọn mới, lựa chọn nào mạnh, lựa chọn nào yếu, bạn không thực sự dành nhiều thời gian cho đội của mình và cách bạn thể hiện như một đội, vì vậy việc các bản cập nhật quá khác biệt chắc chắn đã cản trở chúng tôi một chút.
Emily Rand, cây bút của trang ESPN mảng Esports:
Một trong những khoảnh khắc ấn tượng khác ở Paris đó chính là khi Xạ Thủ của paiN Gaming, Felipe “brTT” Gonçalves đã cầu hôn bạn gái Giuliana “Caju” Capitani. Sau khi đánh bại Counter Logic Gaming, các tuyển thủ paiN bước ra trước sân khấu và cúi đầu cuối cùng trước sự cổ vũ của người hâm mộ. Ở hậu trường, có một sự sắp đặt chờ đợi brTT với chương trình phát sóng của Brazil để cầu hôn Caju ở quê nhà.
“Tôi muốn ở đó,” cô nói sau khi dừng lại một chút để lấy lại bình tĩnh và chấp nhận. “Điều này là không công bằng. Tôi muốn nói một điều mà tôi không thể nói trực tiếp.”
loadYouTube();
Davidson: Một trong những người đóng góp chính cho sự thành công của những sự kiện này là một phụ nữ tên là Lisa Neshanian. Thật đáng tiếc là cô ấy đã qua đời cách đây vài năm. Cô ấy là người tạo ra những phép màu. Cô ấy nhận được biệt danh “Riot CoolLady” từ một người nào đó trên các diễn đàn cộng đồng. Nếu ai đó muốn chụp ảnh, xin chữ ký hoặc cầu hôn trên sân khấu, cô ấy sẽ là người được tìm đến. Cô ấy sẽ giúp bạn nhiều tình nhất có thể. Người quản lý của paiN đã tiếp cận cô ấy và nói về đề xuất, và cô ấy chỉ nói: “Vâng. Chúng ta sẽ làm điều này.” Cô phối hợp với đài truyền hình và một trong những diễn viên đến từ Brazil cùng brTT. Họ liên lạc với nhau qua điện thoại và chúng tôi đã chuẩn bị một máy quay được đặt ở phía sau, ngay gần nơi trang điểm. Chúng tôi đã làm khu vực tạm nhỏ này cho anh ấy. Trông nó rất đơn sơ, nhưng đó là một khoảnh khắc thực sự quan trọng đối với anh ấy.
Jacob Wolf, cây bút của trang ESPN mảng Esports: Vòng loại trực tiếp cho sự kiện đó đã diễn ra rất sôi động. Nhiều người sẽ nhớ tới rằng Fnatic đã đánh bại đương kim vô địch MSI EDward Gaming ở tứ kết, nhưng tôi nhớ hơn rất nhiều về một trận tứ kết khác: KT Rolster đối đầu KOO Tigers. KOO đã đánh bại KT trong một loạt trận hấp dẫn, sau đó vượt qua Fnatic ở bán kết và giành được một suất vào chung kết.
MonteCristo: KOO là những người bị đánh giá thấp hơn, và họ là hai đội có vị thế rất khác nhau. SK Telecom T1 là một trong những tổ chức thể thao điện tử uy tín nhất trong lịch sử thể thao điện tử. Đó là một sự thật không thể tranh cãi. Không chỉ với Starcraft, mà còn với các tựa game khác, đặc biệt là Liên Minh Huyền Thoại. Vì vậy, tổ chức này vô cùng chuyên nghiệp, hào nhoáng và được SK Telecom tài trợ rất nhiều.
Để có thể góp mặt tại trận đấu này. KOO đã trình diễn một lối chơi khác xa so với những đội tuyển Hàn Quốc khác. Họ có lối chơi vô cùng mạnh mẽ. Họ cực kỳ náo nhiệt nhưng gắn kết như một cá thể. Họ liên tục hét vào mặt nhau. Đôi khi họ phải đặt nơi luyện tập của mình ở dưới tầng hầm để tránh làm phiền tất cả những người hàng xóm của họ vì họ luôn ồn ào. Bạn thực sự nhận được nguồn năng lượng này của nhóm bạn liên tục la hét và vui vẻ. Họ thực sự rất vui khi được ở bên cạnh nhau.
Không chỉ vậy, họ còn khá nghèo. Đã có lúc, và tôi nghĩ bạn có thể quay lại và nhìn lại lịch sử, thời điểm mà họ thực sự không đủ tiền để trả tiền điện cho điều hòa không khí ở Seoul. Vì vậy, việc họ có thể lọt vào tới trận đấu này quả là một kỳ tích đối với một tổ chức non trẻ như họ, đây là trước khi họ bị mua đứt và trước khi họ có tiền. Vào thời điểm đó, họ nghèo đến mức không thể có những tiện nghi cơ bản, đó là một câu chuyện vô cùng cảm xúc trong lịch sử thể thao điện tử.
Tôi vẫn luôn cảm thấy tiếc nuối khi họ không thể giành chiến thắng trong trận chung kết đó.
Theo ESPN